Edit: PDN
Trong lòng của U Minh vương kiên định hơn, thực lực của hắn bây giờ, tuy rằng không so được với Long vương , nhưng. . .
Người còn lại, hắn thật là không nhìn trong mắt.
Hắn nhất định có thể. . . , hắn tự nói để bản thân nỗ lực lên ——
“Ta đây đã hôn mê bao lâu?”
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn vẻ mặt ân cần mọi người, môi của nàng có phần khô khốc, Nữ vương vội vàng đưa cái chén qua , Đông Phương Ngữ Hinh nhanh uống một ngụm.
Đời người, hạnh phúc nhất là cái gì?
Hạnh phúc đơn giản nhất , chính là thời điểm khi ngươi khát nước, có người sẽ cho ngươi đưa tới một chén nước .
Quan tâm kia, tuy rằng rất nhạt, nhưng làm cho người ta càng uất ức.
Lúc ban đầu Đông Phương Ngữ Hinh quả là đã từng tưởng tượng quá nếu như khi mình khát nước có người đưa nước tới, vậy nàng nhất định sẽ. . .
Ha ha, vậy mà bây giờ thật sự có, có điều là mẫu thân, không phải là một nửa kia, cái này cũng rất cảm động!
“Hinh nhi, lúc ngươi hôn mê. . .”
Quốc sư nói đơn giản tình huống gân đây một lần, Đông Phương Ngữ Hinh chau mày ——
Nói như vậy, Uất Trì Tà Dịch và tiểu Hoan Hoan vẫn ở chỗ Long vương ?
Long vương vốn là thông minh, lợi hại.
Tiểu Hoan Hoan có thể ẩn dấu thời gian lâu như vậy, nói rõ điều gì?
Nói thật , cho tới bây giờ nàng sẽ chưa từng xem nhẹ Long vương. . .
Người này có thể đi tới mức bây giờ , tuyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/613939/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.