Bạch Sử muốn nói cho Long vương đã mang người tới, nhưng chưa kịp bẩm báo, Long vương lại phân phó nói:
“Địa lao còn bao nhiêu người?”
“Còn hơn hai ngàn người. . .”
“Bắt nữa. . . Chuẩn bị cho bản vương một vạn người. . .”
Một vạn người? Bạch Sử sửng sốt, đương nhiên hắn biết Long vương dùng những người này làm cái gì?
Công pháp bây giờ bọn họ tu luyện cũng giống với Long vương .
Nhưng hắn một lần nhiều nhất dùng hai người, nhưng Long vương. . .
Những người này, phải luyện công bao lâu?
“Hử?”
Thấy Bạch Sử chưa đi ra ngoài, Long vương không vui nhíu mày, Bạch Sử sợ đến mức vội vàng lui ra.
Lúc này, Bạch Sử đi ra, trong phòng đều là bóng người màu đen.
Long vương chậm rãi thở hắt ra, ánh mắt lợi hại bỗng nhiên sinh ra một phần lãnh ý.
Sau đó, hắn giơ tay lên, hướng về phía đám người chính là hút một cái. . .
“A a a. . .”
“A a a. . .”
Tất cả mọi người đau khóc lên, đỉnh đầu của mỗi người, đều có thêm một cột máu lớn bằng một đầu ngón tay , một bên là Long vương, một bên là. . .
Mọi người giãy giụa, lăn lộn, nhưng làm thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay chết chóc kia . . . ——
“Đừng nhìn. . .”
Thấy tình huống bên trong giống như địa ngục , Uất Trì Tà Dịch bịt mắt của tiểu Hoan Hoan .
Hắn thấy tiểu Hoan Hoan đang len lén nhìn cái gì đó, mới quá tò mò , kết quả thấy. . .
Long vương này, thực sự là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614048/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.