“Hinh Nhi, con nên biết, ta đã từng nói qua, ta đối với U Minh giới có chút quen thuộc, đặc biệt là địa phương cấm địa kia, ta muốn tới nhìn một chút......”
Có lẽ, bên kia nàng có chuyện xưa, thậm chí , có thể sẽ đem lại cho bọn họ chuyển biến tốt.
“Này...... Mẫu thân, nếu là người không thích, vậy người đừng đi qua ......”
Quên mất gì đó, bình thường đều là điều rất thống khổ .
Hơn nữa, nàng dám khẳng định, người nam nhân kia của mẫu thân, chắc chắn không phải là cái gì thứ tốt .
“Ha ha, ta chỉ là muốn tới xem một chút, cũng chưa chắc có thể nghĩ ra cái gì......”
Nữ vương thản nhiên cười, nàng nhìn về phía quốc sư nói:
“Phong, con không cần theo ta đi qua đó, con hãy ở đây cùng Hinh Nhi đi......”
Bên người Đông Phương Ngữ Hinh cần người bảo hộ, hiện tại võ công của nàng, cũng chưa có hoàn toàn phục hồi như cũ đâu.
“Mẫu thân...... Người......”
Không thể tưởng được nàng vẫn như cũ muốn tìm về đoạn trí nhớ đã mất kia, bất quá thời điểm lúc trước, hắn đã nói qua sẽ cùng nàng trở về .
Nhưng hiện tại, lại chỉ có mình nàng đi qua.
“Phong, có thể chứ?”
Quốc sư gian nan gật đầu, nữ vương đi lúc này, kỳ thật có chút nguy hiểm.
Nhưng nàng lại cố ý muốn tìm về đoạn trí nhớ kia.
“Mẫu thân, kỳ thật người cũng có thể để ta giúp người mà......”
Đông Phương Ngữ Hinh định dùng thôi miên với nàng, có lẽ sẽ có thể khôi phục lại đoạn trí nhớ kia.
“Hinh Nhi, không cần, mẫu thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614112/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.