Nữ vương cũng hưng phấn nói xong, nhưng quốc sư lại bĩu môi nói:
“Ai biết được? Nói không chừng sự tình nơi này là......”
Nếu như có đồ vật gì đó, bọn họ có thể nghĩ cách mang đi.
Sau đó, tùy thời đều có thể ở địa phương khác dùng.
Nhưng nếu như ở nơi này......
Mặt Đông Phương Ngữ Hinh tối sầm lại, bọn họ không có nhiều thời gian để ở đây chậm trễ tiếp
“Hi vọng, nguyên nhân không phải là do địa hình đi......”
Bọn họ chỉ có thể cầu nguyện.
Tốc độ của mọi người nhanh hơn, bên trong linh khí quả nhiên càng thêm dồi dào.
Bọn họ đi hết một ngày thời gian, trời cũng đã muốn tối rồi.
“Nếu không trước tiên chúng ta ở tại nơi này ngồi xuống nghỉ ngơi một chút?” Tà Dịch thấy đường còn rất xa, liền đề nghị nói.
Mà một ngày này là nhanh chóng chạy đi, bọn họ cũng có chút mệt mỏi.
“Ân, tốt......”
Nữ vương đồng ý , Đông Phương Ngữ Hinh cũng mệt mỏi , nàng đang mang thai, nên so với những người khác nàng càng dễ dàng mệt mỏi hơn --
“Vương, ta đã nói Đông Phương Ngữ Hinh không thành thật, ngươi xem......”
Nhìn thấy bọn họ dừng lại, Mẫn Du Nhiên không vui chu miệng lên.
“Ân?”
“Nàng khẳng định đã biết chuyện gì khác, trách không được nàng không đi theo bọn họ cùng đi, mà là ở lâu thêm vài ngày, nàng thế nào cũng nghĩ không đến, vương cũng không có rời đi......”
Mẫn Du Nhiên vui sướng cười khi người khác gặp họa, nàng đã nói Đông Phương Ngữ Hinh làm sao có thể hảo tâm như vậy?
Cái gọi là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614169/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.