Mà ở bên cạnh, Tiểu Nhạc Nhạc mở to mắt nhìn bé.
Ánh mắt kia, cũng không phải là ánh mắt của một ma thú đối với chủ nhân .
Đông Phương Ngữ Hinh cũng chưa bao giờ đem Tiểu Nhạc Nhạc coi như là ma thú, hoặc là sủng vật.
Từ nhỏ trong ánh mắt của tiểu Nhạc Nhạc, nàng đã thấy được chấp nhất......
Ai, tiểu hài tử này......
Đông Phương Ngữ Hinh vẫn luôn rất mâu thuẫn, nếu như, nếu như......
Tiểu Hoan Hoan thật sự cùng Tiểu Nhạc Nhạc ở cùng nhau, kia chẳng phải là bọn họ sẽ phải về địa phương kia sao?
Địa phương kia, lúc đi ra cũng rất phiền toái, bọn họ về sau muốn gặp mặt chẳng phải là......
“Hinh Nhi......”
Phát giác Đông Phương Ngữ Hinh đang nhìn chính mình, Tiểu Nhạc Nhạc mở miệng nói.
“Ngạch......”
“Hinh Nhi, ta sẽ luôn đối tốt với Tiểu Hoan Hoan ......”
Tiểu Nhạc Nhạc thần thái nghiêm túc nói.
“Ta biết......”
Đối với điểm ấy, nàng chưa bao giờ hoài nghi qua --
“Ngày hôm qua chúng ta không cẩn thận chiếm được nửa tấm bản đồ......”
Đồ này, Tiểu Hoan Hoan một chút cũng không có hứng thú, nhưng Tiểu Nhạc Nhạc cảm giác nó hữu dụng, liền thuận tiện cầm lấy .
“Nga?”
Đông Phương Ngữ Hinh chau chau mày, nàng vẫn biết Tiểu Nhạc Nhạc kiến thức rộng rãi, chuyện có thể khiến hắn nghiêm túc như vậy, nhất định sẽ không phải là chuyện đơn giản .
“Ngươi xem một chút......”
Tiểu Nhạc Nhạc đem bản đồ ném cho Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn lướt qua, không hiểu.
Bất quá,bản đồ này cũng rất cổ xưa, tựa hồ đã rất lâu đời.
“Đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614202/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.