Hắn nhíu mày, thậm chí nghĩ tới chuyện muốn đi ra ngoài.
Hắn cảm thấy chính mình như đang bị nấu.
Nơi này giống như một cái chảo nóng đang nấu , mà chính mình, thì lại đang ngồi trong chảo.
Mẫn Bá Thiên vừa mới muốn ra đi, đột nhiên nghĩ đến lời U Minh vương nói --
Ở đây tu luyện, là gấp năm lần bên ngoài.
Tốc độ gấp năm lần --
Hắn làm sao có thể không động tâm? ý tứ kia chính là, ở đây tu luyện một năm thời gian, liền tương đương với ở bên ngoài tu luyện năm năm thời gian.
Hắn khẽ cắn môi, vì để chính mình có thể cường đại, hắn liền liều mạng.
Cắn răng tiếp tục kiên trì, trong hồ bỗng nhiên khẽ động.
Mẫn Bá Thiên một mực đề phòng nhìn qua, địa phương vừa mới động kia , bỗng nhiên nhiều hơn một cái đầu màu đỏ.
Đầu tiếp tục hướng lên, rốt cục cũng lộ ra một gương mặt có chút quen thuộc cũng có chút xa lạ.
“Uất Trì Nhu Y?”
Mẫn Bá Thiên bất an hô to.
Đây là Uất Trì Nhu Y sao? Tựa hồ đúng là như vậy, nhưng......
Tóc của Uất Trì Nhu Y là màu đen , mà nữ nhân này lại là một đầu tóc đỏ.
Hơn nữa, ánh mắt của nàng, cũng là màu đỏ?
Nghe được có tiếng người nói chuyện, nữ nhân kia liền quay đầu nhìn qua!
“Mẫn Bá Thiên?”
Tựa hồ có chút giật mình, nàng ngẩng đầu, làm cho gương mặt mình rời khỏi cái hồ:
“Ngươi tại sao lại ở đây?”
“Ta...... Ta vừa mới đến ......”
Bởi vì vừa mới tiến vào, Mẫn Bá Thiên vẫn như cũ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614228/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.