Hắn bỗng nhiên cúi đầu, ở trên lỗ tai Đông Phương Ngữ Hinh nhẹ nhàng cắn một chút, thân mình Đông Phương Ngữ Hinh run lên, muốn lui về phía sau nhưng Tà Dịch lại gắt gao ôm nàng, không cho nàng rời đi:
“Hinh Nhi, chúng ta động phòng hoa chúc đi......”
“Chàng làm sao mà biết nàng là giả a?”
Đông Phương Ngữ Hinh có chút hiếu kỳ, mặt Uất Trì Tà Dịch tối sầm, nghĩ đến chính mình thế nhưng lại không phát hiện, hắn liền vạn phần buồn bực.
“Ta lúc đó......”
Đem tình huống lúc đó nói lại một lần, tay hắn bỗng nhiên bắt lấy tay Đông Phương Ngữ Hinh :
“Nàng xem, hắn chỉ đối với riêng nàng là có hứng thú......”
Hắn đem tay Đông Phương Ngữ Hinh rời tới địa phương kia, khuôn mặt Đông Phương Ngữ Hinh đỏ lên:
“Tà Dịch, hiện tại đang là ban ngày ?”
“Ban ngày thì ban ngày, nàng sợ cái gì......”
Ngạch, Đông Phương Ngữ Hinh há to miệng , được rồi, kỳ thật hắn vẫn luôn như vậy, cho tới bây giờ chẳng biết kiêng dè là gì.
Thời điểm lúc trước làm vương gia cũng như vậy, hiện tại vẫn là như vậy.
“Hơn nữa, có đôi khi chọn thời điểm không bằng đụng thời điểm......”
Thanh âm Uất Trì Tà Dịch rất nhẹ nhàng, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không muốn cự tuyệt, nàng cũng muốn hắn .
Bọn họ còn chưa động phòng đâu, hiện tại bổ sung cũng không có gì là không tốt --
“Vương...... Bên ngoài có tin tức nói phát hiện thập giai ma hạch......”
U Minh giới, cũng đồng dạng chiếm được tin tức.
“Cái gì? Thập giai ma hạch......”
U Minh vương là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614286/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.