”Hinh Nhi. . . . . .”
Uất Trì Tà Dịch muốn nhanh chóng cùng Đông Phương Ngữ Hinh động phòng, nhưng. . . . . .
Hắn phát hiện dường như bản thân không đúng lắm. . . . . .
Hắn rất muốn Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng cơ thể. . . . . .
Thế nhưng không hiểu sao không có khí lực, dường như yếu ót, địa phương kia vốn là đã muốn quật khởi , nhưng lúc này lại. . . . . .
Lại mềm nhũn xuống. . . . . .
Đây là chuyện chưa bao giờ có , trong lòng vô cùng muốn, vô cùng muốn, nhưng lực bất tòng tâm.
Là mười mấy ngày nay không nghỉ ngơi tốt ư?
Mà Đông Phương Ngữ Hinh, chỉ là nhắm mắt lại, dường như nàng cũng quá mệt mỏi, suýt chút nữa liền đã ngủ.
Nam nhân, cũng đều có tự tôn của chính mình , lúc này hắn cũng không muốn để cho Đông Phương Ngữ Hinh biết mình không đúng:
“Hinh Nhi, nàng đã mệt như vậy ư? Quên đi, còn nhiều thời gian, chúng ta ngủ một lúc trước đi. . . . . .”
“Được . . . . .”
Đông Phương Ngữ Hinh mơ mơ màng màng nói, nàng thật sự mệt mỏi quá rồi.
Rất nhanh , Đông Phương Ngữ Hinh lại mơ mơ màng màng ngủ rồi.
Tà Dịch lại không hề buồn ngủ, suy nghĩ trong lòng hắn và biểu hiện thân thể hoàn toàn khác nhau, đây dường như là. . . . . .
Chẳng lẽ là trúng độc?
Mà Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .
Tuy rằng hơn mười ngày không nghỉ ngơi, nhưng vẫn ăn đan dược, thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614380/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.