Tuy Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch đã thành thân , nhưng bon họ là ở Kỳ Thiên quốc thành thân, hôn lễ ở Kỳ Thiên quốc đối với Thiên Thương đảo không tính là gì hết .
Trải qua vài lần sự tình này, hắn đã triệt để tán thành Đông Phương Ngữ Hinh.
Nữ nhân này, có thực lực, có năng lực, đối với Uất Trì Tà Dịch lại tốt, nàng đi theo Uất Trì Tà Dịch, nhất định có thể đem Thiên Thương đảo phát dương quang đại .
“Ha ha, đảo chủ khách khí , hai lần này cũng không phải do công lao của một mình ta, thiếu đảo chủ mới là công thần lớn nhất......”
Đông Phương Ngữ Hinh cũng không dám kể công, Uất Trì Tà Dịch là thiếu đảo chủ, danh vọng của hắn quan trọng hơn.
Hơn nữa, nàng nói như vậy, thật rõ ràng biểu lộ thái độ của chính mình --
Nàng là vì Uất Trì Tà Dịch mới làm, nếu không phải bởi vì hắn, nàng mới lười quản chuyện của Thiên Thương đảo chuyện đâu?
Ý tứ này, đảo chủ tự nhiên hiểu được, trong lòng hắn lại càng thêm thưởng thức Đông Phương Ngữ Hinh .
Không kiêu ngạo, không hấp tấp, không kể công, mọi chuyện đều lấy Uất Trì Tà Dịch làm đầu, con dâu như vậy, hắn thật vừa lòng.
“Hắn làm những việc đó là điều tất nhiên, hắn là thiếu đảo chủ, vốn còn có trách nhiệm bảo vệ tốt con dân của hắn......”
Đảo chủ hơi hơi cười, thần thái thật hiền lành .
“Đảo chủ, ta là thê tử của chàng, ta cũng có trách nhiệm thủ hộ hết thảy những gì thuộc về chàng......”
Đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614394/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.