Tiểu Nhạc Nhạc, tuy rằng còn nhỏ một chút, nhưng cũng đáng yêu như vậy, khuôn mặt có chút béo mũm mĩm, vừa vặn là một đôi với tiểu Hoan Hoan .
Ngay lúc nhìn thấy bốn người này đi ra , ánh mắt U Minh vương chợt tối.
Ánh mắt của hắn lần lượt đảo qua trên người mọi người , cuối cùng dừng lại trên người Đông Phương Ngữ Hinh : :
“Là ngươi kê đơn bổn vương ?”
Trong lòng hơi tức giận, không thể ngờ được lúc hắn và Mẫn Du Nhiên cùng một chỗ , lại bị nữ nhân này thấy được.
“Ta không. . . . . .”
Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, vô cùng vô tội.
“Không phải ngươi?”
U Minh vương không tin, ánh mắt nhìn nàng nghi ngờ.
Đông Phương Ngữ Hinh càng lắc đầu vô tội , không cần chuyện xấu gì cũng đổ tội vào trên đầu nàng được không? Một người tốt như nàng vậy , làm sao có thể làm chuyện như vậy chứ?
“Vậy ngươi đi ra làm cái gì?”
“Là ngươi kêu chúng ta ra ngoài nha. . . . . .”
Đông Phương Ngữ Hinh càng vô tội , Uất Trì Tà Dịch hơi hơi cười:
“U Minh vương, chúng ta đi chẳng qua là muốn xin chút giải dược . . . . . .”
Bọn họ đến nơi này, nhanh như vậy, thì nghĩa là. . . . . .
“Tà Tâm đâu?”
Tà Tâm dẫn theo bọn họ đến. Mật đạo kia, hắn nghĩ rằng không dùng đến , cho nên không quản.
Kết quả, ra chuyện lớn như vậy.
“Hắn đi rồi. . . . . .”
Việc này cũng không giấu giếm được U Minh vương, Đông Phương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614408/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.