Edit: voi còi
Phải ghen tới như vậy?
Rời đi nơi này chẳng lẽ không tốt sao? Cho tới bây giờ nàng cũng không thấy được U Minh vương có cái gì đáng giá làm nàng yêu a.
Mẫn Du Nhiên như có suy nghĩ nhìn Nhu Y, hay là, có cái gì nàng không biết hay sao?
Quên đi, mặc kệ, nàng đã nghĩ muốn khôi phục võ công, cái khác, đều không quan trọng.
“Hết giận rồi hả?”
Nhìn Nhu Y thở phì phì trở về, Mẫn Bá Thiên giương mắt hỏi.
“Hừ...... Hiện tại nàng ta cũng đắc ý vài ngày, không dùng được bao lâu, nàng cũng sẽ giống như ta......”
“Ha ha, Nhu Y, người phải biết lúc...... U Minh vương gì đó, ăn nhiều chưa chắ đã là chuyện tốt......”
Mẫn Bá Thiên không cho là đúng cười, Nhu Y không hiểu nhìn hắn:
“Có ý tứ gì?”
“Về sau ngươi sẽ hiểu ......”
Chuyện gì đều có hai mặt tốt và xấu, không phải chính mình, không phải là của mình, cuối cùng cũng không phải là của mình gì đó.
Võ công gì gì đó, kỳ thật chính mình từng bước một luyện tập, mới là tốt nhất.
Giống như là hắn, hiện thời tuy rằng đã rất lợi hại, Uất Trì Tà Dịch căn bản không phải đối thủ của hắn, nhưng hắn vẫn có chút hâm mộ Uất Trì Tà Dịch như cũ, bởi vì, võ công của hắn ta là của chính mình.
Mà võ công của mình, cũng là......
“Mẫn Bá Thiên, ngươi đến cùng đang nói cái gì a? Ngươi đang vì Mẫn Du Nhiên nói chuyện sao?”
Mẫn Bá Thiên nói thần bí như vậy, Nhu Y càng muốn làm rõ ràng, thế nhưng cố tình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614480/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.