Edit:..Lam Thiên..
Uất Trì Tà Dịch không chút nghĩ ngợi , thật, muốn hủy khuôn mặt của mình, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng ngăn cản:
“Ngươi dám......”
Uất Trì Tà Dịch buông tay, có chút vô tội nói:
“Hinh Nhi, là nàng nói khuôn mặt của ta luôn chọc phải nợ hoa đào mà ?”
Hắn cũng không nghĩ , chính mình thật sự trêu chọc không ít phiền toái cho Đông Phương Ngữ Hinh đâu?
“Chàng a, ta chỉ là tùy tiện nói một chút mà thôi, ta cũng không thích cùng một người quái dị ở chung đâu......”
Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ nhìn hắn, nếu hắn thật sự hủy đi khuôn mặt của chính mình, chỉ sợ......
“Bất quá, chàng nếu là thật sự dám hủy đi mặt của mình, chỉ sợ nữ nhi của chàng cũng sẽ không còn thích chàng nữa ......”
Đông Phương Ngữ Hinh đùa giỡn nói xong, Uất Trì Tà Dịch cũng nở nụ cười, bỗng nhiên hắn nghĩ đến thời điểm lần đầu tiên bọn họ gặp nhau .
Tại thời điểm kia, Tiểu Hoan Hoan của hắn, chẳng phải là bởi vì hắn trưởng thành rất đẹp nên bé mới cùng hắn bắt chuyện sao?
Không thể tưởng được, trưởng thành đẹp cũng không tồi .
“Nàng nói cũng đúng, bất quá, vi phu cam đoan, tuyệt đối sẽ không nhìn nữ nhân khác cho dù chỉ liếc mắt một cái ......”
“Ân, có những lời này của chàng thì tốt rồi......”
Nghe thấy thế, Đông Phương Ngữ Hinh cực kì yên tâm, nàng cúi đầu nhìn dược vật trong đan lô, hẳn là không sai biệt lắm :
“Đan dược này không sai biệt lắm, ta muốn tiếp tục luyện chế một ít đan dược cao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614486/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.