Edit: voi còi
Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ cười, lão hồ ly biến sắc, làm cho bọn họ đều ở lại......
Tại đây sao?
Bọn họ tại đây ngốc vài ngày còn được, nếu như ở luôn tại đây, kia chẳng phải là......
Rối loạn sao?
“Này......”
Lão hồ ly khó xử, làm sao ông cũng không nghĩ đến sẽ là như vậy.
Ông cùng với hai người kia thương lượng một chút.
“Ngươi trước để sau, ta cùng bọn họ thương lượng một chút......”
Ông không dám chính mình làm chủ, việc này cũng không phải là việc nhỏ.
Lão hồ ly vội vàng đi rồi, Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ cười, đối với Tà Dịch nói:
“Hình như ông ấy cũng không hoan nghênh chúng ta ở đây......”
“Đây là nơi bọn họ tụ tập sinh sống, chúng ta là người ngoài......”
Tà Dịch nhàn nhạt cười, tựa hồ hết thảy đều là trong dự liệu.
“Ai, đúng vậy, nếu như trong nhà chúng ta bỗng nhiên có thêm mấy người ngoài, chúng ta cũng không thói quen ......”
Làm khách có thể, nhưng ở lại thời gian dài, tự nhiên không được.
“Đúng, Hinh Nhi, chúng ta cũng nhanh đi trở về......”
Thái độ của lão hồ ly, đã chứng minh tất cả.
Ông sẽ làm bọn họ trở về, nhưng Tiểu Nhạc Nhạc......
Nghĩ đến cái tiểu hài tử kia, trong lòng Uất Trì Tà Dịch cực kì phức tạp --
Tình cảm của nó và Hoan Hoan rất sâu, nhưng cuối cùng là nam tính a.
Hắn không muỗn nữ nhi bị nó mê hoặc, bởi vì nó là hồ ly, Cửu Vĩ Hồ.
Bọn họ một cái là người, một cái là ma thú, không cùng chủng tộc.
Cũng lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614511/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.