Edit:..LamThiên..
Nhưng mọi người đều nói nữ nhi là tình nhân kiếp trước của phụ thân, Uất Trì Tà Dịch che chở nữ nhi như vậy cũng là chuyện bình thường.
“Tà Dịch, kỳ thật bọn họ vẫn còn là tiểu hài tử......”
Đông Phương Ngữ Hinh ôn nhu khuyên nhủ, nàng tùy tùy tiện tiện nói một câu, có thể sánh bằng lão hồ ly nói mười câu ,trăm câu.
“Hừ...... Tiểu Nhạc Nhạc, không cho ngươi phi lễ nữ nhi của ta......”
Tà Dịch quả nhiên buông tiểu hồ ly xuống, bất quá cuối cùng vẫn hung tợn đe dọa.
Hai chân rốt cuộc cũng chạm đất , tiểu hồ ly bị oan uổng a.
Hắn ủy khuất nhìn về phía Hoan Hoan, Hoan Hoan ha ha cười, một mặt đắc ý.
Có phụ thân đau lòng bé như vậy, bé cũng thật sự rất cao hứng.
“Hoan Hoan, ngươi là tiểu trứng thối......”
Tiểu Nhạc Nhạc ủy khuất lên án nói.
“Ngươi không vui sao?”
Biết Tiểu Nhạc Nhạc không có việc gì , sắc mặt của Tiểu Hoan Hoan cũng tốt nhìn không ít.
“Thích......”
Tiểu Nhạc Nhạc vội vàng nói nói, các vị hồ ly thấy tiểu hồ ly của bọn họ đã an toàn , liền vội vàng quỳ xuống:
“Tham kiến Hồ vương......”
Hồ vương......
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người giật mình, cái gì Hồ vương?
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía những người chung quanh, kia là lão hồ ly sao? nhưng vừa rồi không phải bọn họ kêu hắn là đại trưởng lão sao?
Hơn nữa, lão hồ ly thế nhưng cũng quỳ xuống?
“Đây là......”
Không biết là Đông Phương Ngữ Hinh tò mò, hay là nhưng người còn lại tò mò đây?
“Ha ha,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614516/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.