Edit: voi còi
Bỗng nhiên, nàng nghĩ tới một kiện bảo bối.
“Tà Dịch, chàng nói cho hắn, chúng ta lập tức rời đi nơi này...... Đứa nhỏ này, hắn muốn liền lưu lại đi......”
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía Hoan Hoan, Hoan Hoan cũng đúng lúc nhìn lại, nàng đối với bé lắc đầu, Hoan Hoan ô ô khóc:
“Nương......”
Viên hầu kia lại dùng sức, Hoan Hoan cũng không dám nói cái gì.
Tóc đau quá a, bé sợ đau nhất.
Nữ vương cùng quốc sư có phần không rõ, nhưng thời gian dài ở chung như vậy, bọn họ đã biết đến tính tình của Đông Phương Ngữ Hinh, chuyện không có nắm chắc, nàng tuyệt đối sẽ không làm.
Vài người rời đi địa phương vừa rồi một đoạn khoảng cách, bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh lôi kéo Tà Dịch đến một cái góc, hô:
“Nữ vương, hia người cũng qua đây......”
Thấy nữ vương cùng quốc sư, Tiểu Nhạc Nhạc đều đã đi tới, bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh ôm cổ Tà Dịch, thấp giọng nói:
“Chàng mang Tiểu Nhạc Nhạc đi vào, dùng ẩn thân không gian tới gần Viên Hầu kia......”
Bọn họ không thể đều đi qua, bởi vì cái dạng này, thật dễ dàng bị người phát giác.
Bốn người đều dựa vào ở góc tường, tỷ lệ bị phát hiện không lớn.
Vốn dĩ nàng muốn chính mình tự mìn đi qua, nhưng võ công của nàng không bằng Tà Dịch, cho nên......
Tà Dịch vừa nghe cũng đúng, vội vàng mang theo Tiểu Nhạc Nhạc đi vào không gian, hắn khống chế ẩn thân không gian này đi tới, vừa rời đi mới đến cửa, chợt nghe đã có âm thanh kỳ quái.
“Ô......”
Thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614641/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.