Edit:..Lam Thiên..
Nha đầu sợ tới mức chạy nhanh ra ngoài, trong phòng rất nhanh cũng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Tà Tâm đánh giá Nhu Y, hắc hắc cười nói:
“Ngươi sống tựa hồ không tệ......”
“Ngươi đến tìm ta làm cái gì? Nếu ta nhớ không lầm, Tà Tâm, sau khi ngươi dẫn theo ta đến nơi này, một lần cũng không có tới nhìn ta......”
Nhu Y nhớ được rõ ràng, Tà Tâm lại ha ha cười, đi đến bên người Nhu Y , cách cự ly gần nhìn nàng:
“Ta chính là hi vọng ngươi có thể khôi phục thật tốt...... Nhu Y, ngươi nên biết tâm ý của ta đối với ngươi nhưng là......”
Tâm ý? Thật không biết trên đời này, tâm ý trị giá mấy đồng tiền?
Nhu Y bỗng nhiên muốn hỏi, lần trước ngươi gặp ta, ngươi đã quên ngươi nói với ta như thế nào sao?
Ngươi nói, nhìn bộ dáng hiện tại của ta, ngươi sẽ có tâm tình với ta sao?
Nhưng hôm nay......
Ha ha, nữ nhân a, mĩ mạo, quả nhiên là rất quan trọng.
Nam nhân a, ngoài miệng nói yêu một nữ nhân nhiều như thế nào, nhưng thời điểm nữ nhân không còn mỹ mạo, yêu của bọn họ, cũng sẽ theo gió mà bay đi.
Nam nhân, đều là đồ dối trá .
Bọn họ yêu , tham luyến , vĩnh viễn là bề ngoài của nữ nhân.
“Ta biết...... Tà Tâm, ta càng biết, là ngươi đem ta đưa tới......”--
Nhu Y quay đầu, khoảng cách giữa bọn họ lại thêm gần.
Nàng môi lướt qua hai má của Tà Tâm, phun ra hơi thở, cố ý phun đến trên mặt của hắn.
“Là ngươi, tự mình đem ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614645/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.