Edit:..Lam Thiên...
Đông Phương Ngữ Hinh có chút không biết nói gì, vội vàng che miệng tiểu nha đầu, loại sự tình này có thể tùy tiện nói lung tung sao?
Tiểu Hoan Hoan, thế nào cái gì cũng đều nói hết ra a.
“A...... Này......”
Nữ vương có chút im lặng, Tiểu Hoan Hoan, cũng quá cường hãn đi?
Bất quá theo ý tứ của Tiểu Hoan Hoan là...... Đông Phương Ngữ Hinh là mang theo bé gả cho Uất Trì Tà Dịch sao?
Kia......
Thật sự nhìn không ra a, Uất Trì Tà Dịch đối với Tiểu Hoan Hoan thật sự không tồi.
Một người nam nhân có thể nhận một nữ nhân mang theo đứa nhỏ , lòng dạ này......
“Nữ vương, vậy còn người? tướng công của người......”
Đông Phương Ngữ Hinh tò mò hỏi, lúc trước nô tì kia nói, đó là một điều cấm kỵ, nhưng nàng vẫn có chút hiếu kỳ.
“Ta cùng hắn......”
Sắc mặt của nữ vương bỗng nhiên u buồn, trên mặt còn mang theo nhiều bi thương:
“Từng đã, ta thật thương hắn, hắn cũng thật yêu ta...... Chúng ta ở cùng nhau, hạnh phúc vui vẻ...... Ngay tại bên ngoài, không phải ở chỗ này......”
Nàng đã từng sống cuộc sống ở bên ngoài?
Đông Phương Ngữ Hinh cũng từng đã nghĩ tới, bởi vì khuôn mặt của nàng cùng chính mình không sai biệt lắm, không phải như những người đó, cổ quái như vậy.
“Nhưng có một ngày, hắn bỗng nhiên mê thượng một cái nữ nhân khác...... Cái nữ nhân kia rất đẹp, mà cũng tại cái thời điểm kia, ta phát hiện chính mình mang thai ......”
Đông Phương Ngữ Hinh toát mồ hôi, thời điểm nữ nhân mang thai, nam nhân luôn thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614653/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.