Edit: voi còi
“Ta...... Ta là tới cứu người a......”
Sắc mặt của Hoan Hoan buồn bã, bỗng nhiên cúi đầu, cắn miệng nhỏ vẻ mặt đau xót nói.
“Tiểu cô nương, U Minh giới không phải địa phương ngươi nên đến, ngươi cứu người nào vậy? Nhanh nhanh trở về đi, ta coi như chưa bao giờ nhìn đến qua ngươi......”
Thủ lĩnh tốt bụng nói xong, nhưng mà Tiểu Hoan Hoan cũng không phải là người dễ dàng buông tha như vậy.
“Soái ca, ta muốn gặp đại vương của các ngươi......”
U Minh giới, lúc ở trên đường bé đã nghe Tiểu Nhạc Nhạc nói, U Minh đại vương, võ công rất là cao thâm.
Chẳng qua, đâu chỉ là cao thâm, võ công của ông ta, cùng người bên ngoài không giống nhau, có thể nói là phương thức tu luyện hoàn toàn khác nhau.
Cho nên, người bên ngoài không làm được, bọn hắn chưa chắc làm không được.
Người bên ngoài làm đến, bọn hắn chưa chắc sẽ làm được.
“Ha ha...... Tiểu cô nương, đây là không có khả năng ......”
Vương của bọn họ, là vương tối cao nhất a, làm sao có thể tùy tùy tiện tiện một người có thể nhìn đến?
“Soái ca, vậy có biện pháp gì mới có thể gặp được vương của các người không?”
Tiểu Hoan Hoan cắn môi, cố chấp nhìn hắn.
Một đội người này cũng có hơn hai mươi người, thủ lĩnh này là lợi hại nhất, bên trong còn bao nhiêu người cũng không biết --
Loại tình huống này, bé không có khả năng xông vào, cho nên thương lượng một chút, rất quan trọng.
“Này... Tiểu cô nương, không phải ta làm khó dễ ngươi, chính là, đây thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614707/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.