Edit:.. Lam Thiên..
“A...... Đây là......”
Mộ vân nhìn thấy trước, liền bất an hỏi.
“Hinh Nhi là luyện đan sư, đây là hỏa trên người nàng ......”
Tà Dịch nhìn Hoan Hoan liếc mắt một cái, tuy rằng bọn họ nhìn không thấy, nhưng hắn lại rành mạch, này không phải là dị hỏa của Đông Phương Ngữ Hinh mà là Tiểu Hỏa Cầu.
Nghe Tà Dịch nói như vậy , mọi người cũng không hoài nghi, bất quá độ ấm trong động , lại cao lên không ít.
Lần Đông Phương Ngữ Hinh bế quan này, dùng tới hai ngày thời gian, thời điểm nàng mở mắt ra , Tà Dịch liền kinh hỉ hỏi:
“Thành công ?”
Đông Phương Ngữ Hinh cười gật gật đầu, không thể tưởng được, tuy rằng nàng bị người thiết kế, nhưng lại có thu hoạch ngoài ý muốn.
“Nàng đây là nhân họa đắc phúc......”
Đông Phương Ngữ Hinh cũng nghĩ như vậy, nàng nhìn thấy Hoan Hoan đã ở đây, nàng liền đối với bé vẫy tay, tiểu nha đầu vui vẻ vội vàng chạy tới, chui vào trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh , giống như con mèo nhỏ cọ cọ nàng.
“Tiểu nha đầu, con thế nào lại tìm được đến đây ?”
Tà Dịch đem chuyện của Hoan Hoan nói một lần, thuận tiện hắn cũng nói luôn:
“Là nàng thiết trí mê hồn trận, Hinh Nhi, ta cũng không xử trí nàng, nàng xem xử lý như thế nào đi......”
Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu, khóe miệng hung hăng kéo lên, không xử trí, nàng không biết nên định nghĩa thế nào.
Ở trong động chỗ sâu nhất, một nữ tử nhất chật vật đang nằm trên mặt đất, y phục trên người bẩn đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614791/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.