Edit: voi còi
Nguy hiểm cũng tạm thời tiêu tan, trên người cũng bắt đầu đau lên.
Có người kêu cánh tay đau, có chân đau, có thân mình, thậm chí, có người cổ đều bị cắn mấy ngụm.
Xà tím mắt xanh có kịch độc, nếu không phải trước tiên ăn đan dược của Đông Phương Ngữ Hinh, phỏng chừng hiện tại các nàng chỉ sợ một người cũng không còn.
“Mộ Vân...... Ta giúp ngươi nhìn xem......”
Xem trên cổ của Mộ Vân có mấy miệng vết thương, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng đi qua xem xét, cắn thực ác, may mắn đều có chút không trúng.
Nàng vội vàng theo trữ vật giới tìm ra thuốc mỡ, đưa cho các nàng chạy nhanh chính mình bôi thuốc.
Mọi người vội vàng xử lý miệng vết thương, Thạch Lan nhìn Đông Phương Ngữ Hinh:
“Hinh Nhi, ngươi thế nào? Ngươi không sao chứ?”
Vừa rồi hình như Đông Phương Ngữ Hinh cũng có bị thương.
“Ta...... Không có việc gì......”
Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười, tựa hồ thật sự không có gì.
“Hừ...... Tiểu nha đầu, còn cùng tỷ tỷ mạnh miệng?”
Thạch Lan trực tiếp vén ống tay áo của Đông Phương Ngữ Hinh lên, trên cánh tay, quả nhiên cũng có dấu răng.
“Không cần, Thạch Lan tỷ......”
Nhìn Thạch Lan phải giúp chính mình bôi thuốc, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng đưa tay ngăn cản, nàng thở dài:
“Thể chất của ta và các ngươi không giống nhau, thứ thuốc này, đối ta không có tác dụng gì ......”
“A...... Hinh Nhi, vì sao những thứ thuốc này đối với ngươi vô dụng a......”
Bên trong này, Mộ Vân là nhỏ nhất, nàng tò mò hỏi.
“Bởi vì...... Dược mà ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614817/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.