Edit: PDN
Một trăm vạn lượng, Tứ vương gia chợt nhớ tới ước định của bọn họ.
Hắn quay đầu, hung hăng liếc mắt nhìn Đông Phương Ngữ Hinh một cái, bực bội căm tức rời đi.
Nữ nhân này. . . . . . Đúng là một ác ma. . . . . .
Nàng nếu một lòng với ngươi , thật là tốt biết bao.
Chẳng qua là, năm năm trước, à, hiện tại phải nói là sáu năm trước, hắn cũng đã đắc tội nữ nhân này, lúc này hình như nói cái gì đều vô ích.
Tứ vương gia thật hối hận, vô cùng hối hận.
Sau khi Tứ vương gia rời đi, bán đấu giá thật sự thuận lợi, cuối cùng thái tử chụp đi Quy Nguyên Đan với giá bốn trăm vạn lượng, giá này, coi như là thât hài lòng .
Trở lại Nhân Vương phủ, vẻ mặt của Tà Dịch và Hoan Hoan đều tò mò nhìn Đông Phương Ngữ Hinh:
"Hinh Nhi, sao lại thế này nhỉ, Quy Nguyên Đan kia làm sao có thể. . . . . ."
"Nương, nương làm dược kia khi nào vậy?"
Lúc ấy, lúc nghe thấy Tứ vương gia muốn lên đi kiểm tra, hắn đã ra mồ hôi lạnh khắp người đấy?
Tuy rằng hắn không sợ Tứ vương gia, nhưng nếu ảnh hưởng đến danh dự phòng đấu giá, vậy không tốt .
Hắn cũng không phải thiếu chút tiền này, chẳng qua là. . . . . .
Đó là tâm huyết của Đông Phương Ngữ Hinh, thứ của nàng , hắn tất nhiên sẽ cẩn thận giữ gìn .
"Ha ha. . . . . .Chuyện này đơn giản nha, lúc chàng cho ta, ta liền hơi xử lý một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614845/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.