Edit:..Lam Thiên..
Tà Dịch nở nụ cười, hắn muốn cười to, hắn chỉ biết nữ nhân của hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện mua bán lỗ vốn.
“Ngươi...... Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi đừng khinh người quá đáng......”
Một trăm vạn lượng? nhìn một chút, kiểm tra một chút, liền một trăm vạn lượng, đây chính là ăn cướp?
“Tứ Vương Gia có thể lựa chọn không nhìn a? ngươi nhanh chóng chọn đi, ngươi đến cùng có nhìn hay không, nếu không nhìn, vậy đừng chậm trễ buôn bán của chúng ta......”
Tứ Vương Gia âm thầm cắn răng, hắn quay đầu nhìn về phía Đông Phương Trình, Đông Phương Trình gật gật đầu, nếu bọn họ nhìn, có lẽ còn có một đường hi vọng, nhưng nếu là không nhìn, cũng chỉ có thể chờ chết .
“Đông Phương Ngữ Hinh, xem như ngươi lợi hại......”
Tứ Vương Gia hung hăng trừng mắt nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, hắn nhấc chân đi về phía trước, Đông Phương Ngữ Hinh lại cười sáng lạn , tươi cười kia, thật đúng là người gặp người thích hoa gặp hoa nở a.
“Tạ vương gia tán thưởng......”
Tứ Vương Gia đến trên đài bán đấu giá , hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm cài lồng thủy tinh kia, muốn hất ra, bán đấu giá sư không dám, Đông Phương Ngữ Hinh đi theo lên, mở chiếc lồng thủy tinh ra, bàn tay trắng nõn lấy ra hộp ngọc bên trong lồng thủy tinh sau đó mở ra, đưa cho Tứ Vương Gia......
Này......
Quy Nguyên đan, Quy Nguyên đan này, vừa thấy sẽ biết viên đan dược này không phải là viên được luyện chế đã lâu.
Tìm một lần, không thấy có điểm đen kia, mà mặt ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614847/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.