Phùng Thiệu Minh uống rượu có một chút cao hứng.
Hắn không có huynh đệ tỷ muội, cho nên đối với đám người của Minh Trạm cũng không tệ, về nhà nói với thê tử, “Tứ đệ nay đã có thể nói chuyện, miệng mồm thật sự khéo léo.”
“Minh Trạm hay bỡn cợt, lại gặp được người thành thật như chàng, cũng không phải ngoại nhân, uống ít vài chén thì có ai nỡ trách chàng đâu?” Minh Diễm oán trách, bưng đến bát canh tỉnh rượu, cười tủm tỉm.
Phùng Thiệu Minh cười, “Thấy nhạc phụ cũng cao hứng.” Kéo tay của Minh Diễm, hai người cùng dựa vào đầu giường, Phùng Thiệu Minh ôn hòa nói, “Lần này nhạc mẫu quay về đế đô, điều quan tâm nhất chính là hôn sự của các đệ muội, nếu có gì cần hỗ trợ mà thân mình của nàng bất tiện thì cứ nói với mẫu thân. Ta nghe mẫu thân có nói khi còn trẻ quan hệ của mẫu thân và nhạc mẫu cũng rất thân cận.”
“Ta biết. Chàng đừng lo, thân mình của ta rất tốt.”
“Lần này sinh khuê nữ đi.”
Vệ vương phi không lo lắng việc hôn sự của Minh Trạm, cho dù là nhi nữ của nhà ai thì dù sao cũng là thú vào cửa, chỉ cần hiểu chuyện là tốt rồi. Lúc này địa vị ở Trấn Nam Vương phủ cũng không thể nói rõ là phải dựa vào người nào.
Nhưng thật ra hôn sự của Minh Kỳ lại làm cho Vệ vương phi phải phát sầu. Thừa dịp hỏi thăm Phượng Cảnh Nam, “Trong lòng của Vương gia đã chọn được ai hay chưa?”
Phượng Cảnh Nam uống nửa tách trà nhỏ rồi hỏi lại, “Vương phi đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-tu-nan-vi/1350284/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.