Gϊếŧ chết...
Nội tâm Triển Thiên Bạch dao động không thôi.
Chưa bao lâu về trước, hắn thật sự rất muốn gϊếŧ chết Đoan Mộc Ly.
Hắn muốn tự tay gϊếŧ Đoan Mộc Ly, rửa sạch mọi nỗi sỉ nhục lúc trước.
Nhẹ nhàng hất cổ tay của Bao Bất Bình ra, Triển Thiên Bạch cắn môi dưới.
Môi mỏng thảm đạm bị hắn cắn đến bật máu.
"Đại tướng quân, ngươi còn do dự cái gì nữa? Mau theo ta rời khỏi đây đi!" Bao Bất Bình lại nắm lấy cổ tay Triển Thiên Bạch, "Đi theo ta, ngươi ở lại chỗ này cũng là bị cái tên Đoan Mộc Ly kia tra tấn, ngươi hiện tại không có khả năng gϊếŧ chết hắn, nhưng mà... Chúng ta cùng nhau, chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp..."
Đôi mắt sáng ngời của Triển Thiên Bạch lắng đọng cỗ cảm xúc phức tạp, chăm chú nhìn Bao Bất Bình, người từng là phó tướng của hắn.
Cùng nhau...
Nếu bọn họ cùng nhau thì có thể gϊếŧ chết Đoan Mộc Ly sao?
Gϊếŧ chết Đoan Mộc Ly... Thì đất nước, người thân, vinh quang của hắn, tất cả đều có thể trở lại sao?
Ấn đường nhíu chặt lại, nội tâm Triển Thiên Bạch dao động không thôi.
Cực kỳ mâu thuẫn...
Chính hắn cũng không hiểu rõ được, vì sao hắn lại mâu thuẫn như thế.
Chưa từng nghĩ tới một ngày kia còn có thể gặp lại chiến hữu năm xưa, hắn hẳn phải nên rất thẳng thắn mà đáp ứng Bao Bất Bình, phải cải trang rời đi cùng Bao Bất Bình.
Nơi này... Là phủ đệ của Ly Vương gia Nam Sở, không phải nơi hắn thuộc về.
"Nếu như vương gia đại phát từ bi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-tuong-vi-no/1173796/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.