Lúc Dịch Nghiêu về đến nhà, Thời Ngộ An đang ngồi ở trên ghế sa lon trong phòng khách cùng Túc Như Chỉ nói chuyện phiếm. “Nghiêu Nghiêu sao hôm nay rãnh rỗi chạy tới chạy lui, không cần đi làm sao?” Túc Như Chỉ hỏi một câu, Dịch Nghiêu chỉ lắc đầu một cái, sắc mặt không tốt. “Thế nào lại như vậy?” Túc Như Chỉ có chút buồn bực, Dịch Nghiêu lại lắc đầu, không nói tiếng nào lôi kéo Thời Ngộ An không hiểu ra sao đi ra ngoài.
“Đứa nhỏ này, có vợ liền quên mẹ a.” Túc Như Chỉ không nhịn được lầm bầm lầu bầu, Thời Sướng tò mò nhìn Túc Như Chỉ, Túc Như Chỉ sờ sờ đầu cô bé: “Bà nội dẫn con đi mua thú nhồi bông có được hay không?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thời Sướng có chút rối rắm: “ Không phải Mami sẽ dẫn Sướng Sướng về nhà sao?” Túc Như Chỉ liếc mắt: “Coi tình hình thế này hai mẹ con con cũng đừng mong mà về được, đi, bà nội mua Dương oa oa* cho Sướng Sướng.”
*chắc con dê nhồi bông trong hoạt hình mấy con dê vs con sói của Tung Của -_-
Dịch Nghiêu kéo Thời Ngộ An về phòng của mình, dứt khoát lưu loát đóng cửa bấm khóa. Thời Ngộ An có chút mơ hồ: “Dịch Nghiêu, chị làm sao vậy?” Dịch Nghiêu ngồi ở trên giường, ý bảo Thời Ngộ An đến bên cạnh mình, cô thuận theo đi tới, Dịch Nghiêu lôi kéo cô ngồi ở bên cạnh mình, chăm chú nhìn cô: “Ngộ An, chúng ta nói chuyện một chút được không?” Thời Ngộ An nghiêng đầu: “Nói chuyện gì a?”
“Sướng Sướng thật sự là con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-va-thoi-an/1229207/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.