Edit: Mỳ.
Chương 36: Dùng cơm tại nhà hàng Mẹ Mông – Nhưng nơi đây, mọi thứ đều quá đỗi bình thường, liệu có thể giữ cô ở lại? Trung tâm mua sắm khổng lồ từ lâu đã mất đi sự nhộn nhịp trước đây, chỉ có một vài khách hàng đi ngang qua thỉnh thoảng cười đùa, như thể họ không quan tâm lắm đến các sản phẩm điện tử trong cửa kính. Cửa tiệm rửa ảnh bị nhồi nhét quanh góc ở tầng trệt. Cửa hàng không quá lớn, chỉ có hai máy tính và một máy in. Có vẻ như ngoài việc rửa ảnh, nơi này còn nhận cả một số tài liệu in ấn. Chủ cửa hàng là một người phụ nữ trong niên. Khi nhìn thấy hai người họ, bà ấy không nhiệt tình mà lười biếng hỏi: “Photocopy hay in?” Thời Ngạo lấy thẻ nhớ ra khỏi túi: “Rửa ảnh.” “Ồ.” Người phụ nữ chỉ vào máy tính để bàn phía sau, ra hiệu: “Cô tự cho vào trong máy đi, nào xong thì gọi tôi lại.” Thời Ngạo hơi ngẩn ra: “Đi thôi.” Cô đã xóa trước những tấm ảnh rác nên nhìn chung cũng không có quá nhiều ảnh để rửa. Nhưng tốc độ mạng máy tính để bàn khá chậm, thanh báo tiến độ màu xanh lá hiển thị quá trình tải xuống luôn dậm chân ở con số 90%. Thời Ngạo chán đến mức mà dùng một tay đỡ cằm, ánh mắt như có như không mà liếc nhìn về phía Ngang Thấm. Dưới ánh nắng vàng dịu nhẹ, bóng hình người đàn ông nghiêng mình in xuống nền đất. Ánh sáng mơn man trên khuôn mặt góc cạnh, lướt qua những lọn tóc mềm mại, để lộ sống mũi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-den-la-noi-tan-cung-goc-bien/1864649/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.