Có lẽ câu trả lời của Phó Tư Nghiên đã đi vào trong tâm khảm của Phó lão gia tử đi, ông kéo tay Phó Tư Nghiên cùng Nguyễn Hân lại vào nhau, kích động nói: “Tốt, hai đứa các con đều là những đứa trẻ ngoan, tranh thủ sang năm sinh cho ông nội một chắt trai.”
Phó Tư Nghiên phụ họa ừ một tiếng, Nguyễn Hân bất đắc dĩ ngồi ở một bên, khóe môi treo lên nụ cười thanh đạm, dù sao câu nỗ lực sinh hài tử là do Phó Tư Nghiên nói, nếu sang năm lão gia tử hỏi lại việc này, cô muốn nhìn xem anh kiếm đâu ra chắt trai cho lão gia tử.
Lão gia tử lớn tuổi rồi, lại sinh bệnh, ăn cơm xong ngồi nói chuyện một lúc liền chịu đựng không nổi muốn đi ngủ, người hầu nói lão gia tử hôm nay dậy sớm, buổi chiều ngủ một giấc phỏng chừng sẽ ngủ đến buổi tối, bảo hai người bọn họ không cần đợi lão gia tử tỉnh dậy, lão gia tử chuẩn bị quà cho hai người bọn họ.
Nguyễn Hân đứng ở trước xe, nhìn người hầu đem ra một hộp trà cẩu kỷ ngũ bảo, nhân sâm lộc nhung đặt gọn vào trong cốp xe, đưa tay lên đỡ trán, những thứ này hình như đều là cho đàn ông bổ thận, cô liếc mắt nhìn Phó Tư Nghiên, Phó Tư Nghiên khoanh tay đứng ở một bên, trên mặt không có một gợn sóng.
Xem ra lão gia tử là thật sự rất muốn ôm chắt trai, đáng tiếc cô cùng Phó Tư Nghiên chỉ là vợ chồng ngoài mặt, xác định phải làm cho lão gia tử thất vọng rồi.
Trên đường trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-nhap-tam-phi/1583119/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.