Diệp Chiếu đặt chân lên bậc thềm của Trích Tinh Vọng Nguyệt Lâu.
Nơi này thoạt nhìn không khác biệt nhiều so với các khách đi3m khác, nhưng thực chất lại thuộc sự quản lý của triều đình, chuyên dùng làm chỗ dừng chân cho các tú nữ nhập kinh. Đây được xem như một cách thể hiện lòng nhân đức của thiên tử, dành cho những cô gái có xuất thân khiêm tốn, những người đến từ các gia tộc không quyền thế, hoặc có địa vị trong triều thấp kém.
Diệp Chiếu chính là một trong số đó. Nàng mang thân phận con gái của một thất phẩm Vân Úy Kỵ đến từ An Tây, tạm dùng tên giả Quý Đường.
Nhẹ nhàng bước lên bậc thang, nàng cảm nhận được ánh mắt của Thôi Như Kính lặng lẽ dõi theo từ phía sau. Thôi Như Kính đã thay đổi diện mạo, không nhanh không chậm đi sau.
Ánh mắt Diệp Chiếu khẽ lướt qua không gian lầu hai. Bên phải, gần cửa sổ, một nữ tử áo vàng đang cầm bút vẽ tranh trên nền lụa xanh. Đó chính là nhị sư tỷ của nàng, Chu Mặc. Trong căn phòng bên trái, cánh cửa mở rộng, giai điệu réo rắt của đàn hồ điều chậm rãi vang lên. Người ôm đàn không ai khác ngoài tam sư tỷ Văn Âm.
Diệp Chiếu từng bước tiến lên lầu thì bất chợt một bóng người xuất hiện từ trong phòng nàng, suýt chút nữa khiến nàng va phải.
“Xin lỗi, ta đi nhầm phòng.”
Cô nương vừa bước ra khẽ cười, đôi mắt long lanh như dòng nước mùa thu, ánh lên sắc hổ phách đầy mê hoặc.
Nụ cười trên môi nàng càng thêm quyến rũ, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-sat-phong-ly-thoai/2701892/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.