Thời gian Trương Hùng cho Chu Tự suy nghĩ còn 30 giây, thời gian Chu Tự cho Trương Hùng suy nghĩ cũng còn 30 giây.
“20 giây, thằng nhãi, tao muốn xem xem, mày có thể ra vẻ với tao đến lúc nào!”, Chu Tự châm cho mình một điếu thuốc, thở ra một hơi, sau đó lại nhấc cổ tay lên, nhìn vào chiếc đồng hồ Omega của mình: “Còn 10 giây”.
Trương Hùng nhàn nhã đi tới sofa trong văn phòng rồi ngồi xuống, yên lặng ngồi nhìn Chu Tự đếm giờ.
“5 giây”, trên mặt Chu Tự hiện ra một nụ cười lạnh.
Trương Hùng giơ hai chân lên, đặt hai tay ra sau đầu, uể oải nằm trên ghế sofa.
Chu Tự nhìn đồng hồ: “Hết giờ rồi, thằng nhãi, là mày tự mình tìm chết, đừng trách tao không cho mày cơ hội!”
Ngay lúc Chu Tự đang định cầm điện thoại trên bàn gọi bảo vệ đến dạy dỗ thằng nhãi ngu xuẩn này một bài học, điện thoại đã reo lên trước, Chu Tự nhìn số người gọi, sắc mặt liền thay đổi.
Người gọi đến chính là sếp Triệu, đối tác lớn nhất của tập đoàn Chu Thị.
Có thể nói rằng, Chu Thị nếu mất đi đường dây của sếp Triệu này, lợi nhuận sẽ giảm 2/3.
Chu Tự cân nhắc lợi hại, quyết định nhận cuộc gọi của sếp Triệu trước, dù sao xử lý một thằng nhãi ngông cuồng, không biết trời cao đất dày còn lâu mới quan trọng bằng chuyện của sếp Triệu.
Chu Tự vừa ấn nghe, còn chưa kịp chào hỏi liền nghe thấy giọng nói đầy tức giận của sếp Triệu từ đầu dây bên kia: “Họ Chu kia! Cậu chọc vào người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-vuong-song-trong-truyen-thuyet/460261/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.