Lúc Thước Tiểu Khả và Lãnh Ngạo ngắt video, một bóng dáng lặng lẽ từ trong phòng đi ra.
Xung quanh là biển rộng trắng xóa, sóng biển cuồn cuộn vỗ vào đá ngầm làm dâng lên tầng tầng bọt sóng. Anh đứng lên chỗ đá ngầm cao nhất, từ trên cao nhìn xuống biển rộng bao la.
Tiếng sóng vỗ rì rào, tâm trí anh đang ở chỗ Thước Tiểu Khả, cô bé đó là người anh nhìn lớn lên nhưng vẫn không thể làm anh an tâm.
Anh muốn mau mau kết thúc công việc để đến bệnh viện chăm sóc cô.
“Thiếu chủ, khu mỏ bên kia đã khai công, có cần tới xem một chút hay không?” Lãnh Hổ đứng sau lưng anh, âm thanh không cao không thấp.
Lãnh Ngạo không quay đầu lại, phất tay nói: “Đi xem một chút.”
__
Nơi này là một hòn đảo ở sâu ngoài biển của nước A, lúc Lãnh Ngạo mua hòn đảo này căn bản cũng không biết ở đây có kho báu, cho đến khi nhân viên thăm dò nói với anh dãy núi Kimberley là mỏ kim cương nguyên sinh.
Lúc ấy gương mặt lạnh băng của Lãnh Ngạo có chút dao động hỏi: “Nếu khai thác kim cương thì tỉ lệ thành công là bao nhiêu?”
Nhân viên quay lại trả lời: “Tám mươi phần trăm.”
Cứ như vậy, Lãnh Ngạo gõ gõ ngón tay, quyết định khai thác kim cương.
Anh và Lãnh Hổ đứng một trước một sau, nhìn công nhân cách đó không xa đang bận túi bụi.
Đại đa số mỏ nguyên sinh đều là phải khai thác lộ thiên. Đây là một công việc cực kỳ vất vả, phải khoan trên đá cứng, đặt thuốc nổ, lấy nham
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-cuong-doc-chiem/1610871/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.