Edit & Beta: Nhi
Kỳ thật Thước Tiểu Khả cũng chỉ là nhàn rỗi đến phát ngốc mà thôi, trước mặt Lãnh Ngạo cô nhu nhược như một con cừu nhỏ, Lãnh Ngạo vừa đi, cô đã bắt đầu vô pháp vô thiên. Chuyện này cũng không thể trách được cô, chỉ có thể nói tính cách cô dưới sự chiếm hữu điên cuồng của Lãnh Ngạo, và hoàn cảnh sống tách biệt đã khiến cô hình thành hai loại tính cách khác nhau, trở thành một cô gái giảo hoạt, gió chiều nào theo chiều nấy*.
(*) Nguyên văn là “thấy gió chạy đà”: Ví với những người làm việc không có chính kiến, tùy cơ ứng biến, nhìn tình thế làm việc. Nó tương tự câu “gió chiều nào theo chiều nấy”. Mình chuyển thẳng về thuần Việt luôn nhé.
Cô đến tìm đốc công lấy toàn bộ tư liệu của Hoắc Anh, sau đó để đốc công gọi Hoắc Anh đến bờ biển một mình gặp cô.
Thời điểm gặp lại Hoắc Anh một lần nữa, cô lập tức xác nhận người này đúng là công nhân bị thương ngày hôm qua, vì hôm qua chỉ lo băng bó vết thương cho anh ta nên cô cũng không để ý mặt mũi anh ta như thế nào, chỉ đoán chừng anh ta là một người đàn ông có diện mạo thô kệch mà thôi. Hôm nay vừa thấy, kỳ thật cũng không thô kệch như thế, chỉ là do tính tình quá khác thường mà thôi.
Thước Tiểu Khả được vài vệ sĩ vây quanh đi đến gần Hoắc Anh, trong tay cô cầm một vỏ ốc lớn, cô bước tới thổi vào vỏ ốc trước mặt anh ta, sau đó nghiêng người ném vỏ ốc vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-cuong-doc-chiem/1610905/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.