Đúng lúc này, Hoàng Tước Nhi thu thập xong trong phòng, cũng trở về vườn rau.
Đỗ Quyên liền nói cho nàng biết ý nghĩ của mình: muốn thêm đồ cưới gì cho nàng; tiệc rượu an bài bao nhiêu món ăn, bao nhiêu thịt bao nhiêu rau, bao nhiêu món nóng món nguội; thứ nào cần sớm chuẩn bị, thứ nào phải đợi gần tới ngày đó mới có thể làm, "Ta nhìn kỹ mấy cái ao cá, đến ngày đó mới đi vớt, không cần lo cá cho buổi tiệc."
Hoàng Tước Nhi trước còn thẹn thùng, sau thấy nàng nói được mùi ngon, trong lòng vừa động, hỏi: "Đỗ Quyên, ngươi không khó chịu sao?"
Đỗ Quyên cười nói: "Mãi khổ sở, người sẽ gầy."
Hoàng Tước Nhi liền khuyên nhủ: "Phải nghĩ thoáng chút. Kỳ thật Lâm Xuân cũng không sai."
Nàng cảm thấy, Đỗ Quyên không chịu gả cho Hoàng Nguyên, khẳng định là muốn gả cho Lâm Xuân.
Như vậy cũng tốt, coi như vẹn toàn đôi bên.
Cho nên, trong lòng nàng bắt đầu thoải mái.
Đỗ Quyên lại không lên tiếng, chỉ cười.
Nhất thời Hoàng Ly cũng tới giúp hái đồ ăn, "Nhị tỷ" dài "Nhị tỷ" ngắn gọi, thanh âm đặc biệt nhão. Nàng đi theo sau Đỗ Quyên, mỗi lần Đỗ Quyên cắt một cây rau, nàng vội vàng đưa rổ ra hứng; Đỗ Quyên nói lên núi xuống sông, nàng liền nói muốn bồi nhị tỷ.
Đỗ Quyên dừng tay, quái dị trừng nàng nói: "Sao ngươi nịnh nọt như vậy?"
Hoàng Ly đảo mắt, ánh mắt nhị tỷ làm cho nàng có cảm giác không thể che giấu.
Mắt bé gái liền đỏ, cẩn thận nói: "Nhị tỷ tỷ đừng không để ý tới ta."
Đỗ Quyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-duyen/2060532/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.