Lâm gia cũng không ít người ra vào vì Hoàng gia mượn phòng bếp Lâm gia nấu nước nấu cơm, tựa như lúc trước Lâm gia xây nhà mượn bếp Hoàng gia. Bất quá, nay phòng ốc Lâm gia rộng mở, Lâm Xuân ở bên Tây sương càng không cho người vào.
Hai người đi vào ngồi xuống, Đỗ Quyên thở dài, nói: "Nói đi!"
Lâm Xuân nhìn chằm chằm nàng hỏi: "Ngươi dựa vào cái gì nhận định là Hoàng Nguyên?"
Đỗ Quyên nghe xong cười khổ, nàng sớm biết hắn muốn hỏi câu này.
Nàng thở sâu, kiên nhẫn nói cho hắn biết:
Kiếp trước nàng cùng phu quân đồng thời tử vong. Nay sống lại, nàng và Hoàng Nguyên cùng một thời khắc xuất hiện nơi sơn dã. Hoàng Nguyên rất dễ dàng nắm giữ một ít kỹ năng kiếp trước của nàng, như từ nhỏ đã rành rẽ dùng bút lông ngỗng vẽ tranh, như biết dùng cao su làm pitton...
Lâm Xuân cười nói: "Như vậy, ta cũng có thể nói ta chính là. Đáng tiếc là ngươi không tin. Đỗ Quyên, rốt cuộc là ngươi bởi vì trong lòng nhận định Hoàng Nguyên chính là phu quân kiếp trước của ngươi trước, sau đó mới phân biệt đối xử với hắn, hay là bởi vì có cảm giác đặc biệt với hắn mới nhận định hắn là phu quân kiếp trước của ngươi? Nếu như ngươi không biết hắn là đứa con mất đi của Hoàng gia, các ngươi như người lạ gặp lại, ngươi sẽ nhận ra hắn sao?"
Đỗ Quyên nghe xong chấn động.
"Ngươi còn không biết đi, gần trăm năm trước, trong năm Vĩnh Bình, Đại Tĩnh đã có bút lông ngỗng. Về phần cao su, nếu ta sinh ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-duyen/2060606/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.