"Ngươi còn đau không?"
Kỳ Trường Ức lắc đầu, "Không khó chịu nữa."
Hắn tựa hồ nghiêm túc nhớ lại, nhưng lại không nhớ rõ tối hôm qua phát sinh chuyện gì, "Bùi ca ca, đám người xấu kia bị đánh đuổi đi rồi sao? Chúng ta chạy trốn được rồi a?"
"Ừ!"
"Tối hôm qua, tối hôm qua, ta chỉ nhớ nghe được thanh âm của ngươi, lại nhìn không rõ mặt, sau đó, cái gì cũng không nhớ rõ."
"Ừ!"
"Bùi ca ca, sao sắc mặt ngươi xấu như vậy, có phải ngươi không khỏe?"
Vừa nói, bàn tay nhỏ bé vừa định chạm vào trán Bùi Tranh, lại đột nhiên dừng lại giữa không trung.
Kỳ Trường Ức tựa hồ nghĩ tới cái gì chậm rãi thu tay lại, ánh sáng trong mắt ảm đạm lại.
"Bùi ca ca, chi bằng bằng kêu Giang thái y tới xem ngươi một chút."
Bùi Tranh biết hắn đang suy nghĩ cái gì, "Làm sao, hiện tại biết né tránh sao? Tối hôm qua ngươi không có như vậy."
Bùi Tranh thấp giọng nói: "Sự tình thân mật chúng ta đều làm qua, nếu như điện hạ quên ta có thể giúp ngươi nhớ lại."
— Chậm rãi đưa một tay xuống dưới chăn, thân thể Kỳ Trường Ức đột nhiên cứng đờ, động đậy vài cái, dưới thân đột nhiên đau nhức khiến hắn rê.n rỉ.
Sao, bên trong mông đau quá.
Kỳ Trường Ức không dám động nữa, hốc mắt đỏ hoe: "Bùi ca ca, hình như ta bị thương."
Bùi Tranh kiểm tra cau mày hỏi: "Bị thương ở đâu?"
"Ta, ta..." Kỳ Trường Ức cực kỳ xấu hổ thanh âm nhỏ giọng nói: "Trong mông đau a..."
Bùi Tranh cảm thấy yên lòng, và vỗ nhẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-khuynh-thanh/2779708/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.