"C.ởi quần áo."
Thẩm Thập Cửu chợt liền túm chặt cổ áo của mình, ấp úng, "Cái kia ở chỗ này cởi sao?"
"Quần áo ngươi ướt, thay đi."
Bùi Tranh ném vài món quần áo đến trên giường, từ trong ra ngoài, mỗi kiện đều có, đây là quần áo trong lầu các chuẩn bị tốt nhất.
"Ừm!"
Thẩm Thập Cửu ngoan ngoãn đi tới mép giường, liền bắt đầu cởi áo ngoài của mình ra, thực mau liền đem áo ngoài cởi ra, sau đó hắn lại.c.ởi quần áo bên trong.
Bùi Tranh nhìn bóng dáng hắn một lượt, hơi hơi nhìn đi chỗ khác, day ấn đường.
"Ngươi, đi thay đồ ở trên giường."
"Ừm!"
Thẩm Thập Cửu ngoan ngoãn leo lên trên giường, cổ áo siêu vẹo cọ chỗ bả vai, suýt nữa trượt xuống.
Bùi Tranh bước nhanh đi qua, đem màn giường thả xuống, thân ảnh nho nhỏ bị che bên trong.
"Bùi ca ca," Thẩm Thập Cửu bỗng nhiên từ bên trong màn lộ cái đầu nhỏ ra, "Bên trong thực tối a, ta đều nhìn không thấy."
Bùi Tranh đem đầu hắn ấn trở về, lại đem màn giường hơi hơi kéo ra cho hắn chút ánh sáng.
"Bên ngoài lạnh, nhanh mặc quần áo vào."
"Được nha."
Bên trong truyền đến sột sột soạt soạt thanh âm mặc quần áo.
Lại qua hơn nửa ngày, Thẩm Thập Cửu còn không có mặc xong quần áo, hắn lại đem đầu dò xét tới.
"Bùi ca ca"
"Hửm?"
"Quần áo này, ta sẽ không mặc được"
Thẩm Thập Cửu nhìn Bùi Tranh xin giúp đỡ, một tay lôi kéo cổ áo, một tay chống mép giường.
Bùi Tranh nheo nheo mắt, hơi thở dài.
"Lại đây, ta giúp ngươi."
Thẩm Thập Cửu mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-khuynh-thanh/2779785/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.