Hoàng thượng đặc xá tội cho Thẩm Yến, cho phép y trở về kinh thành.
Thánh chỉ ban ra vào buổi triều sớm, đến trưa đã truyền khắp các phố lớn ngõ nhỏ của kinh thành.
"Thẩm Yến là ai vậy?”
"Ngươi không biết sao, y là đại thiếu gia nhà Quảng Bình hầu, năm năm trước đã bị lưu đày.”
"Nếu là con trai của hầu gia, sao lại bị lưu đày?”
"Đương nhiên là phạm tội lớn rồi, năm năm trước..." Người kia hạ giọng, "Vị đại thiếu gia này đã đẩy Tam Hoàng tử, tức là Thụy vương điện hạ hiện tại từ Quan Cảnh các xuống khiến cho đôi chân của Thụy vương bị tàn phế. Hoàng thượng vì nhớ đến tình cũ mà tha cho đại thiếu gia khỏi tội chết, chỉ phán lưu đày.”
“Tội lớn như vậy mà cũng tha được à?”
"Chắc là do lão quốc công ở biên quan chống lại Bắc Man đại thắng, Hoàng thượng vì an ủi mà mới khai ân cho y thôi.”
"Vậy đại thiếu gia nhà họ Thẩm có quan hệ gì với lão quốc công?”
"Lão quốc công là ngoại tổ của Thẩm đại thiếu gia, người đó đích thân dẫn bảy mươi hai kỵ kinh vượt ải Ngọc Mã chém tả thừa tướng Bắc Man chính là lão quốc công.”
"Hóa ra là vậy, Hoàng thượng cũng là người trọng tình, nếu không chỉ cần tội mưu hại Tam Hoàng tử, Thẩm đại thiếu gia chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.”
"Nói thì nói vậy, nhưng liệu đại thiếu gia nhà họ Thẩm có thể sống mà trở về kinh thành hay không vẫn còn là biến số. Tam Hoàng tử khi xưa là một thiên chi kiêu tử ngọc thụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2752946/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.