Đêm qua ngủ không yên giấc, hôm nay sắc mặt của Tiêu Triệt vẫn không khá hơn. Triệu thái y đã ở lại cả đêm, hôm nay cũng đi rồi. Hắn ở lại đây cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ có kê thuốc mà thôi, không chữa được bệnh ở chân, cũng không chữa được bệnh trong lòng.
Lưu công công bảo người ta làm chút thức ăn khai vị, Tiêu Triệt ăn cũng tạm ổn, nhờ có mấy món ăn kèm mà cũng ăn hết một bát cháo.
Dùng bữa sáng xong, Lưu công công đẩy hắn đi dạo trong viện, hít thở một chút hơi thở mới mẻ.
Mới vừa ra cửa đã nhìn thấy Xuân Sơn quỳ một đêm từng bước từng bước tiến vào, vả lại biểu cảm trên mặt tương đối quái dị.
“Làm sao vậy? "Lưu công công hỏi.
Xuân Sơn cẩn thận nhìn thoáng qua chủ tử nhà mình, mới nhỏ giọng nói: “Cái đó, y, y lại đến rồi.”
“Ai tới? "Lưu công công hỏi.
“ Chính, chính...... "Xuân Sơn ho khan một tiếng," “Chính là y…”
Hôm qua y nói hôm nay sẽ lại đến, quả nhiên hôm nay lại đến thật…
Lưu công công nghe hiểu, là Thẩm Yến lại tới nữa.
“Y có nói chuyện gì không?”
“Không nói.” Xuân Sơn lắc đầu, “Chỉ nói là muốn gặp Vương gia.”
Xuân Sơn cũng sầu đến phát hoảng, nếu muốn gặp thật thì nên thành tâm thành ý tìm một lý do chứ, đằng này lại không nói lý do, Vương gia nhà hắn làm sao gặp được?
Lưu công công do dự một phen, nhỏ giọng nói: "Vương gia, bằng không thì......”
“Không gặp, đuổi… trực tiếp ném ra ngoài.” Tiêu Triệt lạnh mặt, xoay xe lăn quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2752960/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.