Triệu thái y sau một hồi bắt mạch, nghe, hỏi han cuối cùng cũng kiểm tra tỉ mỉ cho Thẩm Yến, rồi đưa ra kết luận: "Thân thể rất khỏe mạnh, còn về đầu óc... thì khó nói lắm.”
"Cái gì mà khó nói?”Lưu công công hỏi.
"Chính là..." Triệu thái y chỉ lên đầu mình, "Vấn đề này cần quan sát qua hành vi, lời nói, không thể biết được qua mạch.”
"Vậy à..." Lưu công công nhìn người đang ngồi trên giường của vương gia nhà mình, có chút khó xử, biết nhìn kiểu gì đây…
“Cho nên, cũng có thể là giả ngây giả dại. "Tiêu Triệt thản nhiên nói.
Triệu thái y: "......”
Ngài nói đấy nhé, không phải ta.
Tiêu Triệt vân vê ngón tay, trong ánh mắt chậm rãi nổi lên sát ý.
Hắn không rõ mục đích của Thẩm Yến là gì, cũng không còn muốn tìm hiểu nữa.
Giờ này khắc này, hắn muốn gi.ết ch.ết người này.
Lặng lẽ không một tiếng động, làm không để lại dấu vết, giống như người này chưa từng xuất hiện.
Như vậy từ nay về sau mỗi một ngày, hắn không cần gặp lại y, không cần phải nghe tin tức của y, và càng không có ai nhắc đến cái tên này trước mặt hắn nữa.
Như vậy, hắn cũng sẽ không bị tra tấn và giày vò nữa.
Cuối cùng, một mình hắn lặng lẽ chết đi, biến thành từng hạt bụi theo gió mà tiêu tán.
Mà muốn tất cả trở nên tốt đẹp như vậy, chỉ cần giết Thẩm Yến.
Sau khi lui ra, Triệu thái y không rời đi mà mang hòm thuốc vui vẻ chạy tới viện của Hoa Dung, nói là muốn thảo luận y thuật với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2752976/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.