Sáng sớm hôm sau, khi ánh mặt trời chiếu một lớp nắng mỏng trên đường phố, một chiếc kiệu nhẹ nhàng dừng trước cổng phủ An Khánh hầu.Khi Sở Hạ bước vào Ưng Nguyệt Các của Thẩm Chí Hoan thì thấy nàng đang thêu hoa.Kỹ thuật của nàng rất điêu luyện, năm ngón tay mềm mại mảnh mai châm từng mũi kim tinh xảo, đến gần mới thấy có một bông hoa râm bụt màu đỏ tươi được thêu trên vải.Tấm vải gấm trên tay nàng có màu hồng phấn dịu dàng, còn hoa dâm bụt thì màu đỏ tươi, tác phẩm sau khi thêu xong sống động như thật.Thẩm Chí Hoan nhướng mắt, nhìn thấy Sở Hạ bước vào thì nhanh chóng khâu cho xong, sau đó đặt đồ trong tay xuống, nói: "Sao muội lại đích thân tới đây? Không phải ta đã cho người đi đón muội sao?"Sở Hạ ôm con chó con đến bên cạnh Thẩm Chí Hoan, ấm ức nói: “Ta ở nhà thực sự rất chán, vậy nên mới nhân cơ hội này đến tìm tỷ.
"Sở Hạ là con gái út của Kiểm duyệt viên Sở Phùng Dịch.
Hai người từ năm lên ba đã bắt đầu chơi bùn cùng nhau.Con chó nhỏ trong tay Sở Hạ mở to đôi mắt đen láy, trông rất mập mạp, cái đuôi nhỏ đang ngoe nguẩy, đôi chân ngắn mềm mại, ai nhìn thấy cũng thích.Thẩm Chí Hoan không hề có ý định sờ nó, ánh mắt nhàn nhạt nhìn con chó, hỏi: “Muội tắm cho nó chưa?”Sở Hạ nói: “Chó con còn nhỏ nên không được dính nước, nhưng nó vẫn sạch sẽ.
Thẩm Chí Hoan, ôm nó một cái đi."Trên mặt Thẩm Chí Hoan lộ ra vẻ ghét bỏ, Sở Hạ từ lâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-khuyen-va-my-nhan/1552100/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.