Trên giá sách có vô số sách luyện đan, sách về phương pháp luyện đan cơ bản đủ loại khác nhau được sắp xếp ngay ngắn.
Sau khi Tô Trạch nhìn lướt qua, lòng bất chợt khẽ nảy sinh suy nghĩ.
Chẳng phải mình vẫn còn tu vi ba mươi năm chưa sử dụng hay sao?Nếu như hắn thêm vào luyện đan thì sẽ thế nào?Hệ thống đã giải thích rằng hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều, không biết sẽ giảm bao nhiêu?Suy nghĩ trong lòng Tô Trạch ngày càng mãnh liệt.
Luyện đan sư là một nghề nghiệp rất được ưa chuộng!Một luyện đan sư đạt chút thành tựu sẽ có giá trị không thể nào lường được.
Hắn nên thử xem!Tô Trạch không do dự nữa, hắn tìm thấy một quyển nhập môn luyện đan ở trên giá sách và bắt đầu đọc.
Nội dung khúc đầu còn ổn, đều là những kiến thức mà người bình thường có thể tiếp thu.
Nhưng khi hắn vừa đọc đến nội dung đằng sau thì nó càng ngày càng khó.
Có rất nhiều kiến thức cực kỳ khó hiểu.
Khi đọc tới cuối cùng.
Tô Trạch đã rơi vào tình trạng chữ thì nhận ra hắn nhưng hắn lại như không hề nhận ra chữ.
Hắn xoa huyệt thái dương để giảm bớt cơn nhức đầu.
Ngay sau đó, Tô Trạch bỗng nghĩ, dùng tu vi ba mươi năm còn lại và thêm hết vào luyện đan!“Tu vi luyện đan sư: Ba mươi năm.
”Sau khi hoàn thành bước này, Tô Trạch lại bắt đầu đọc từ trang thứ nhất.
Giờ đây tất cả đều thay đổi.
Hắn đọc mọi thứ cực kỳ lưu loát, tất cả những kiến thức nào hắn vừa nhìn thấy thì đã hiểu ngay,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-roi-nguoi-xac-dinh-nguoi-la-ngu-thu-su/2097215/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.