Trên chiếc giường rộng rãi êm ái, chìm vào nhịp thở dần dần đều đặn.
Nguyễn Nguyễn ngồi dậy, đưa tay lấy điện thoại trên đầu giường, nhìn đồng hồ, chưa đến 12 giờ. Nàng mặc áo ngủ, ngoan ngoãn ngồi bên giường, mái tóc dài buông xõa từ vai xuống, mím môi mở ứng dụng điện thoại, cân nhắc có nên gọi xe không.
Chuyện này nàng không có chút kinh nghiệm nào, không biết phải nói lời tạm biệt với Thi Nhiên thế nào.
Trong cơ thể vẫn còn cảm giác khô khốc, rõ ràng chỉ đưa vào một ngón tay, lại giống như bị căng ra rất nhiều, sự chú ý của nàng bị thu hút bởi phản ứng sinh lý kỳ lạ, lông tơ sau tai dựng đứng lên.
Đang ngẩn người thì nghe thấy giọng Thi Nhiên: "Đang làm gì vậy?"
"Ừm, em, gọi xe." Nguyễn Nguyễn nghiêng mặt, nhìn về phía Thi Nhiên, cô mặc áo ngủ chỉnh tề, nằm trên gối, dáng vẻ nhìn nàng lạnh nhạt mà mơ hồ.
Thi Nhiên hỏi: "Muộn thế này rồi, về còn có việc gì sao?"
"Không có." Chỉ là.......
"Vậy thì ngủ lại đây đi, mai tôi đưa em đi làm." Thi Nhiên nhìn nàng chằm chằm, những sợi tóc uốn cong của Nguyễn Nguyễn rơi vào hõm cổ, giống như đường cong của đôi chân nàng vừa rồi gập lại, Thi Nhiên đã nâng chân nàng lên, nhẹ nhàng v**t v* những giọt mồ hôi mịn trên đó.
Nguyễn Nguyễn lặng lẽ nhìn lại, họ vừa làm tất cả mọi thứ, vậy mà lại thiếu đi ánh mắt giao nhau. Bỗng nhiên rất muốn chìm vào đôi mắt Thi Nhiên, đen láy và lấp lánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-tho-that-tieu-hoang-thuc/2860126/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.