Chín mười giờ, chiếc bánh mì nhỏ đã ăn no lại đói bụng, Thi Nhiên gọi dịch vụ phòng, nhà hàng chỉ có một số món ăn đơn giản kiểu phương Tây.
Hai người ăn hai chiếc bánh nướng xốp, không kèm trà đen, mà là loại cocktail rất nổi tiếng của khách sạn, ngọt ngấy lại dễ say. Nguyễn Nguyễn vừa uống vừa nhìn Thi Nhiên đối diện, cô vẫn là đôi mắt phớt lờ vạn vật, đuôi mắt hơi xếch lên, có ánh sáng phản chiếu của chất lỏng, còn sinh động hơn lúc trên giường vừa nãy.
Nguyễn Nguyễn lại đỏ mặt, lúc này mới nhận ra, thì ra Thi Nhiên nói "sợ em không hài lòng" là chỉ việc cô ấy không có phản ứng gì, có thể khiến "người phục vụ" rơi vào trạng thái hoang mang và bối rối, không biết mình làm đúng hay không, không biết mình làm tốt hay không, cũng rất khó lấy được giá trị cảm xúc từ đó, rất khó để giống như Thi Nhiên... có một chút vui vẻ.
Thi Nhiên có thể nghĩ đến điều này cho nàng, không cần giải thích thêm gì nữa, Nguyễn Nguyễn cũng biết, trong lòng Thi Nhiên, họ đã là mối quan hệ bình đẳng.
"Nhìn gì vậy?" Thi Nhiên ngẩng lên hỏi nàng.
Nguyễn Nguyễn gục xuống bàn, chớp chớp mắt, đột nhiên nhắc đến một chủ đề không mấy liên quan: "Trước đây chị nói, khi đạo diễn của "d*c v*ng" từ chối chị, nói thế nào nhỉ?"
"Lần đầu tiên từ chối ấy." Nàng bổ sung.
Thi Nhiên ngẫm nghĩ: "Nói tôi không có d*c v*ng, không diễn được thể loại này."
Nguyễn Nguyễn chống cằm: "Nhưng mà, em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-tho-that-tieu-hoang-thuc/2860135/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.