Ăn cơm trưa xong chờ cháu trai cháu gái đi học, Trân Trân tiện tay cầm công cụ, dự định đến đội sản xuất làm việc.
Nhưng còn chưa ra ngoài, đã bị Chung Mẫn Phân kêu trở về.
Chung Mẫn Phân nói với cô: "Trân Trân, nghỉ đi, cũng không thiếu nửa ngày, có thể kiếm được bao nhiêu công điểm.
Đợi lát nữa chúng ta nhổ ít cải xanh trong vườn về, buổi tối chúng ta nấu cơm thịt muối.
"Nấu cơm thịt muối?Trân Trân hiếu kỳ, "Có chuyện vui sao?"Chung Mẫn Phân kéo dài âm cuối nói: "Hôm nay lập đông rồi.
"Đúng vậy.
Hôm nay là lập đông.
***Trân Trân nghe Chung Mẫn Phân, ở nhà nghỉ ngơi nửa ngày.
Nói là nghỉ ngơi, kỳ thực việc trên tay không ngừng —— Cô và Chung Mẫn Phân cùng ngồi ở trong sân tắm nắng, thêu thùa may vá.
Trân Trân cúi đầu chăm chú làm công việc, lúc Chung Mẫn Phân mệt mỏi thả tay xuống nhìn cô một hồi.
Ánh mặt trời mang theo sự ấm áp vui vẻ rơi xuống, xoa nhỏ lên gò má dịu dàng của cô, mỗi một sợi tóc rải rác như nhuộm sáng.
Tuy rằng đã kết hôn năm năm, nhưng hiện giờ Trân Trân vẫn có dáng vẻ của một cô gái, vai hẹp eo nhỏ, khuôn mặt căng mịn, ánh mắt trong suốt, ngũ quan như tranh vẽ, tóc dài đen bóng tết thành hai bím tóc.
Ngồi ở dưới nắng ấm, yên lặng như một đóa hoa cúc ngày xuân.
Chung Mẫn Phân nhìn cô một hồi mới tỉnh lại.
Dường như có chuyện muốn nói, nhưng do dự một hồi lại không nói ra.
Trân Trân ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-van-co-vo-yeu-kieu-o-dai-vien-hai-quan/43560/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.