La Nhiễm an ủi chính mình, tới đâu hay tới đó. Thương cảm trong lòng kết thúc, qua loa giặt xong quần áo, ôm chậu trở về. Dừng bước trước cổng lớn La gia, chỉ nghe thấy từ trong viện truyền đến từng trận tiếng mắng.
"Tôi đây là bà lão mệnh khổ mà, từng lần đổ phân đổ nước tiểu mà nuôi nấng chúng nó, mắt mù mới cưới một đám con dâu bất hiếu, ngày ngày sống như đại tiểu thư, còn muốn bà già này hầu hạ nữa" chói tai, xem như là vừa khóc vừa mắng chửi.
"Ăn thịt của ta, móc tim của ta, một đám cả ngày hết ăn lại nằm, một đám lòng lang dạ sói mà".
"Một đám quỷ đầu thai tham ăn, thịt ở trong nồi cháo đều giành ăn hết rồi".
"Ăn hết quả trứng gà không làm nghẹn chết đám sói con chúng mày, thích ăn vụng trứng gà của bà gài này quả nhiên sinh ra đã là một đám chuột mà".
"Một đám đều muốn vào nhà ngục mà, tuổi còn nhỏ không học cho tốt đi, lại lén lút đi ăn trộm".
"Ăn trộm trứng gà của bà già này, cũng không sợ thiên lôi đánh chết, không được chết tử tế.."
Tiếng mắng vang dội, khí lực mười phần, xem ra hơi thở không tồi.
La Nhiễm tạm thời chưa nắm rõ được tình huống đang do dự nên đi vào để nắm rõ tình huống như thế nào hay lát nữa mới vào. Đúng lúc này, cửa lớn đang khép hờ bị đẩy ra, một đứa bé trai khoagr năm sáu tuổi, mặc một thân quần áo toàn mụn và đang chạy chậm lại đây. Đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-vien-la-nhiem/1967331/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.