Hít!
Mọi người có mặt đều vô cùng khó tin, đây là chuyện gì.
Chỉ một chiêu!
Khương Lập Miên bị Diệp Đông chế trụ!
Vừa rồi Khương Lập Miên, dùng đao mổ heo, huy động khí lực, đao quay tít.
Tốc độ kinh hồn!
Vậy mà bị Diệp Đông dùng tay kẹp được.
“Đao mổ heo… cũng được!”
Diệp Đông dùng sức hai ngón tay vậy mà làm cho đao mổ heo nằm trong tay mình.
Khương Lập Miên đỏ mặt phừng phừng.
Giờ phút này, lòng hắn vô cùng lo lắng cùng sợ hãi.
Dù sao hắn cũng đạt tới cảnh giới nửa hóa cảnh, cấp đỉnh phong bậc tông sư, đối với cả tỉnh Lục Nam này xem như là kẻ kiêu ngạo nhất.
Hắn tự cho rằng tuổi hắn đã xem như nhiều, kinh nghiệm võ đạo phong phú, nội lực thâm hậu, chuyện khống chế Diệp Đông dễ như ăn kẹo.
Vậy mà…
Hắn phát hiện, hắn sai hoàn toàn.
“Đao mổ heo này dùng trên người ông có vẻ hợp hơn.
”
Diệp Đông nhẹ nhàng nói.
Âm thanh vừa xong.
Roạt!
Khương Lập Miên cũng không kịp phản ứng.
Hai bắp tay của hắn bị rạch vài đường, tiếng rạch vang lên.
Kinh mạch hai cánh tay của Khương Lập Miên bị hủy hoàn toàn.
Còn có, âm thanh xương gãy vụn vang lên răng rắc.
Đao mổ heo này chính à nhờ vào nội lực, sức mạnh kinh hồn, vậy mà chỉ một chiêu duy nhất lại có thể làm cho hai tay hắn đứt gãy kinh mạch.
Roạt!
Khương Lập Miên nổi danh với vũ khí dao mổ heo, bây giờ con giao bị rơi vào tay Diệp Đông, bỗng phát ra âm thanh xé gió.
Lúc này, ông ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-vuong-o-re/59850/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.