Vừa quay xong hợp đồng quảng cáo mới, An An vừa mặt dày năn nỉ, vừa la lối om sòm đòi Lisa cho nghỉ buổi trưa, cô xoã tung tóc, vắt chéo khăn lụa, đeo kính râm lên, tới khu phố trung tâm xa xỉ nhất thành phố mua sắm.
Trời đang độ cuối thu, nhưng cô thì vô cùng vội vàng, ba tháng rồi chưa dạo phố, nên cô gần như đang càn quét toàn bộ cửa hàng, tiền nhanh chóng vơi mất một phần năm.
An An nhìn lướt qua màn hình di động hiển thị số dư tài khoản mà ngân hàng gửi tới, miệng hơi nhếch lên.
Không phải quần áo trong cửa hàng này đắt, mà do lương của cô quá thấp.
Ra khỏi hàng quần áo, cô chợt nhìn thấy cửa tiệm bán đồ nội thất.
Lúc hứng khởi, An An cũng giống hệt như các cô gái bình thường khác, miễn là có thời gian rảnh để dạo chơi, thì cô sẽ chẳng thấy mệt chút nào. Huống hồ, gần đây cô quả thật có ý định chuyển nhà.
Tục ngữ có câu "nét chữ như nét người", nhiều lúc, nội thất căn nhà cũng phản ánh ý nghĩa tương tự.
An An không hề thích phong cách nội thất giản dị, trang nhã, kiểu xa hoa, tiện nghi đầy đủ mới hợp ý cô.
Nhìn một bộ giường ngủ kiểu Âu trông khá ưng ý, An An vừa hỏi giá, vừa khoanh tay đứng bên giường, âm thầm lè lưỡi trong lòng, bỗng dưng nghe thấy một giọng nói yêu kiều vang lên: "Cảnh Phàm, anh thấy chiếc giường này thế nào?"
Cô đang hơi suy tư, nghe thấy câu nói rõ ràng ấy, còn tưởng rằng người nói đang ở ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien/334685/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.