Trở lại Los Angeles một tuần, Vương Kiệt Hi lại muốn dẫn y về nước, Hoàng Thiếu Thiên có chút kinh ngạc, nhưng từ khi gặp được nhóc con kia, y thật sự rất nhớ nó, cho dù có quay về căn nhà đã gắn bó với y từ khi tỉnh dậy, y vẫn luôn cảm thấy như thiếu mất thứ gì.
Do vậy, Hoàng Thiếu Thiên rất tình nguyện về Bắc Kinh.
"Thiếu Thiên, bác sĩ đã kiểm tra toàn diện cho em, sức khỏe của em hiện tại rất tốt, em có muốn làm gì không? Lần này về nước chúng ta sẽ ở lại lâu, mà anh đang có chút việc sẽ tương đối bận rộn, sợ là không nhiều thời gian ở bên em, em có muốn tìm một công việc gì đó làm cho đỡ nhàm chán không?"
Hoàng Thiếu Thiên nghi hoặc nhìn Vương Kiệt Hi, "Không phải anh có chuyện gì giấu em đấy chứ?"
"Hả?" Vương Kiệt Hi cười, "Sao vậy?"
"Anh gần đây rất kì lạ nha, đột nhiên trở lại Los Angeles, lại đột nhiên về nước, hơn nữa không phải em đi đâu anh cũng không yên lòng sao? Bây giờ lại chủ động bảo em ra ngoài?"
Vương Kiệt Hi xoa đầu y, "Em đấy, trước đây không phải lúc nào cũng càu nhàu anh coi em là hài tử, chuyện gì cũng không cho em làm sao? Lúc trước anh đúng là không yên tâm, vết thương cũ của em nặng như vậy, anh sợ chẳng may xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Nhưng hiện tại bác sĩ đã nói vết thương đã hồi phục, anh còn giữ em trong nhà nhất định em sẽ oán giận bên tai anh mỗi ngày mất."
"Chính là thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diep-hoang-ba-dao-tong-tai-ai-thuong-thien/1320729/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.