Hoàng Thiếu Thiên cảm giác mình vẫn chưa tỉnh ngủ, nếu không vì sao người đang đứng ngoài cửa không phải Lô Hãn Văn mà là Diệp Tu lẽ ra đang ở Bắc Kinh cách y mấy trăm kilomet?
"Anh...!A..." Còn chưa kịp nói gì, Hoàng Thiếu Thiên lại vội chạy vào nhà vệ sinh bắt đầu nôn.
Diệp Tu vào phòng, sau khi đặt đồ đạc xuống bàn liền vào nhà vệ sinh, quả nhiên thấy Hoàng Thiếu Thiên đang nằm nhoài trên bồn rửa nôn đến thiên hôn địa ám.
Hắn nhẹ nhàng vuốt lưng giúp y thuận khí, "Gần đây vẫn như vậy?"
Hoàng Thiếu Thiên mãi mới bình phục lại, uống nước súc miệng, lắc lắc đầu, "Có thể do hôm nay chưa ăn tối.
Sao anh lại đến đây?"
Có lẽ do vừa nôn xong, trong mắt Hoàng Thiếu Thiên còn liễm diễm thủy quang, Diệp Tu đưa tay giúp y lau đi, "Có việc đến đây, thuận tiện qua thăm em." Nói xong liền kéo y ra ngoài bàn, mở hộp cơm bày đồ ăn ra, "Em mau ăn đi."
Hoàng Thiếu Thiên nhìn các món ăn phóng phú, lại ngẩng lên nhìn hắn, "Anh...!không phải là cố ý đến đưa cơm chứ?"
Diệp Tu cười, "Ăn cơm trước đã."
Hoàng Thiếu Thiên bình tĩnh cầm lấy đôi đũa, nhưng trong lòng ngũ vị tạp trần.
Từ Bắc Kinh lái xe tới đây ít nhất phải mất đến ba giờ đồng hồ.
Trước khi y ngủ, Diệp Tu vẫn còn đang ở Bắc Kinh, hay nói cách khác, trong khoảng thời gian này, Diệp Tu nấu cơm, sau đó lái xe suốt ba tiếng tới đây mang cho y.
Chuyện này, vẫn còn là bình thường sao?
Đừng nói hai người họ chỉ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diep-hoang-ba-dao-tong-tai-ai-thuong-thien/1320754/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.