Editor:Như Họa
Beta: Ư Ư
Lúc Diệu Diệu mở mắt lần thứ hai, cô đang đứng một mình giữa khu nghĩa trang.
Xung quanh nghĩa trang là bia mộ đổ nát, có tiếng quạ kêu oác oác vọng xuống từ trên cành cây, thỉnh thoảng có một luồng ánh sáng màu trắng lóe lên, người chơi sống lại bước ra từ trong bia mộ, rồi vội vàng lật đật chạy về phía một nơi nào đó, trong miệng hùng hùng hùng hổ hổ không biết đang chửi cái gì.
... Diệu Diệu cũng đã từng chơi võng du, hai chữ trò chơi bỗng xuất hiện trong đầu cô.
Cô nhìn lại mình một chút, lúc này cô đang đứng dưới một gốc cây, ngồi trên bia mộ đổ nát, trong tay cầm một thanh gỗ gãy, trên người chỉ còn trang phục tân thủ của hệ thống cho, trước ngực là một sợi dây chuyền, trên tay đeo một chiếc nhẫn.
Diệu Diệu ngỡ ngàng nhìn xung quanh.
"Nhất Thống? Nhất Thống?"
Nhất Thống đang ở trong phòng tối nhỏ, đánh một đôi Vương xuống "Nhanh lên một chút, 007, lằng nhằng gì thế? Có thể chiến đấu không?"
Đôi Vương là vô địch, vừa nhìn cũng biết là không thể thắng, lằng nhằng cái gì.
"Đừng làm chậm trễ thời gian của tôi. " Thống Nhất gác chéo chân, lạnh lùng cằn nhằn, vòng này mấy người bọn họ đac đặt cược tích phân gấp năm lần, chậc, một ván thắng là phất nhanh.
Hệ Thống 007 đã im lặng trong một thời gian dài, mắt thấy không có cách nào trì hoãn nữa, mới bất đắc dĩ nhấn nút bỏ lượt.
Đôi mắt Nhất Thống sáng lên, đang định ném người cuối cùng bên đám Tam Nhi ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dieu-dieu/1521191/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.