Diểu Đông nhìn thấy thanh y nhân ở trên mái nhà thì ngực thở phào nhẹ nhõm .
Ngày hôm qua y đuổi thanh y nhân đi , cũng không nói buổi tối gặp , không biết lúc y suy nghĩ , đại thúc có giận hay không nữa.
“Trong tay là cái gì vậy?” Diểu Đông còn chưa nói gì , thanh y nhân đã xoay người lại ,cất tiếng hỏi .
“Một chút thức ăn vặt .” Diểu Đông mở nắp hạp ra , bên trong là cháo thịt cá sấu , kỷ hạp nhỏ đựng điểm tâm , bên ngoài dùng bố bao lại giữa ấm , “Đại thúc nếm thử xem.”.
“Ồ.” Thanh y nhân cũng không khách khí , một bên nói “Không tồi , là mua ở bên kia sao ?”
Diểu Đông không chút ý tứ cười cười , trả lời “Chính tay ta nấu a.”
Thanh y nhân nhìn về phía y , tựa hồ đối với việc y nấu ăn rất là kinh ngạc .
Diểu Đông ngẩng đầu nhìn bầu trời , nói “Có lần nương sinh bệnh , ăn không được món gì , ta liền học nấu ….” Tựa hồ nhớ tới chuyện gì vui vẻ , khóe miệng y cong cong “Nương ăn rất ngon miệng.” .
Thanh y nhân không nói gì , Diểu Đông hơi nghiêng đầu qua một bên , nhẹ giọng nói câu “Ngày hôm qua , xin lỗi …”
“Dừng lại … ” câu nói còn chưa kết thúc , y đã bị thanh y nhân ôm vào lòng .
Ôm rất chặt , rất chặt .
Mặt Diểu Đông bị ép sát vào ngực thanh y nhân , cách lớp y phục có thể nghe thấy tiếng tim đập của người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dieu-dong/2208241/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.